![]() |
THAO THỨC |
Trả lời ![]() |
Trang <1 157158159 |
Tác giả | |
Nguyễn Thành Sáng ![]() Thông tin cá nhân thành viên
Gửi tin nhắn cá nhân
Tìm bài viết của thành viên
Thêm vào danh sách bạn
Thành viên cấp 9 ![]() ![]() Tham gia: 08/03/2016 Đang ở: Cần Thơ Trạng thái: Offline Point: 2628 |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() Anh Hiểu Và Anh Say Em ngần ấy! Suy tư, chìm thổn thức Trỗi cung đàn điệp khúc trải canh thâu Khiến người nghe, dạ cảm xúc biết bao Nơi sâu thẳm gợn trào lên ngọn sóng Em ngần ấy! Trầm ngâm, niềm lắng đọng Vấn vương hình ảnh bóng của yêu đương Lắm bâng khuâng, thao thức dưới quạnh trường Da diết nhớ, u buồn khơi ý nhạc Em ngần ấy! Tơ vương chồng chất ngất Sớm trưa chiều man mác nỗi băn khoăn Lúc say sưa ấp ủ một vầng trăng Khi lo ngại trăng tàn rơi đỉnh núi Em ngần ấy! Ra vô mình thui thủi Ôm mối sầu nhức nhói chích thịt da Cố lãng quên, tìm khuây khoả phôi pha Nhưng vẫn cứ ngân nga hoài giữa trái Em ngần ấy! Lên thuyền xuôi nước chảy Với cõi lòng mê mải vượt trùng khơi Mong rồi đây sẽ đến được tận nơi Nào hay đâu khung trời đầy phong vũ Em ngần ấy! Khuya từng khuya nghiêng trở Lạnh chiếu đơn, than thở chỉ riêng mình Ai khối tròn treo đỉnh tận, lung linh Em sương mỏng bồng bềnh theo ngọn gió... Tiểu Quỳnh ơi! Tâm hồn em sáng tỏ Tợ ánh vàng rực rỡ phả màn đêm Cho không gian thưởng thức dãy êm đềm Hưởng mát thổi ru yên, cành giọt nhểu... Tiểu Quỳnh ơi! Anh say và anh hiểu Quả tim tình nặng trĩu luyến lưu sâu Chuỗi tháng ngày luôn âm ỉ quặn đau Nhìn đôi bóng chân cầu, khao khát bước... 15/6/2019 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) |
|
Bài này được cám ơn bởi: | |
Bài này được cám ơn bởi: | |
![]() |
|
Nguyễn Thành Sáng ![]() Thông tin cá nhân thành viên
Gửi tin nhắn cá nhân
Tìm bài viết của thành viên
Thêm vào danh sách bạn
Thành viên cấp 9 ![]() ![]() Tham gia: 08/03/2016 Đang ở: Cần Thơ Trạng thái: Offline Point: 2628 |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() Để Hồn Linh Lái Con Thuyền Anh ngồi lặng lẽ đọc thơ em Xúc cảm dâng đầy cả trái tim "Tim của Tiểu Quỳnh" mang “sáu khổ” Nghẹn niềm vương vấn dưới canh đêm... Ai hiểu duyên tình vướng trái ngang Khiến vầng lóng lánh mảnh trăng thanh Thời gian chầm chậm rơi sau núi Đẩy vạt âm u phủ ngập tràn Cho dãy sương mờ treo phía bển Và bầu quạnh quẽ góc khuya đây Tương tư, thắt thẻo sầu hai bóng Thao thức, bâng khuâng dạ nhớ hoài... Anh biết em buồn, nặng luyến lưu Sớm chiều thui thủi dưới trời thu Từng hồi hướng vọng về xa vợi Thắt thẻo tâm can bởi mịt mù Lắm lúc chạnh lòng nghĩ Mẹ Cha Ngàn thương lo lắng, héo thân già Bao lần lưỡng lự, bao lần muốn Giũ sạch chơi vơi, lập mái nhà Rồi lại đắn đo sợ lạc dòng Rớt vùng lốc xoáy dậy cuồng phong Nợ duyên tan tác ra từng mảnh Nối tiếc, đau thương mất mộng hồng Loanh quanh, luẩn quẩn hằng lui tới Bên kéo, bên ghì khổ biết bao Nửa giữ, nửa buông canh cánh mãi Lang Yêu! Chàng hỡi! Thiếp làm sao?... Quỳnh ơi! Anh cũng giống như em Giữa sóng nhấp nhô nổi với chìm Thôi mặc an bày theo mệnh số Để hồn linh đến lái con thuyền... 16/6/2019 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) |
|
Bài này được cám ơn bởi: | |
Bài này được cám ơn bởi: | |
![]() |
|
Nguyễn Thành Sáng ![]() Thông tin cá nhân thành viên
Gửi tin nhắn cá nhân
Tìm bài viết của thành viên
Thêm vào danh sách bạn
Thành viên cấp 9 ![]() ![]() Tham gia: 08/03/2016 Đang ở: Cần Thơ Trạng thái: Offline Point: 2628 |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() Thắm thoát qua rồi chuỗi nắng mưa Bốn năm đăng đẳng sớm chiều trưa Bước chân đá sỏi, nhìn mây lững Giữa cõi mênh mông ngập gió lùa… Ta vẫn là ta dưới bóng trời Đêm thầm thao thức ngắm trăng soi Ngày ngân tiếng nhạc tìm khuây khỏa Trống vắng, chơi vơi khoảng cuộc đời Từng được hưởng nhiều những luyến thương Phôi pha khoảnh khắc vấn vương buồn Tăng thêm sức bật, thuyền vươn vượt Về chốn phương ngàn trải, hái hương Từng cạn men say sưởi ấm lòng Thôi co buốt lạnh hứng màn đông Bên bờ hiu quạnh, trùm sương bạc Chầm chậm xuyên thông dãy máu hồng!… Nhưng cũng nhận đầy nỗi đắng cay Gió phang cành gãy trúng ngang mày Khiến cho giây phút trầy ê ẩm Một ít trong da nhểu xuống giày… Không gian là đấy, biết bao nhiêu Dịu mát, thanh tao, sắc mỹ miều Cũng lắm hanh hao, vườn lá đổ Khiến niềm man mác, trỗi đăm chiêu Trầm ngâm, lặng lẽ, tím canh thâu Bút mực cầm tay vẽ ảnh màu Đen, đỏ, xanh, vàng, nâu, trắng, xám Lộng khung treo đó, dạ nao nao… 24/6/2019 (Nguyễn Thành Sáng) |
|
Bài này được cám ơn bởi: | |
Bài này được cám ơn bởi: | |
![]() |
|
Nguyễn Thành Sáng ![]() Thông tin cá nhân thành viên
Gửi tin nhắn cá nhân
Tìm bài viết của thành viên
Thêm vào danh sách bạn
Thành viên cấp 9 ![]() ![]() Tham gia: 08/03/2016 Đang ở: Cần Thơ Trạng thái: Offline Point: 2628 |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() Cùng Nhau Ngóng Đợi Đêm ấy Ta về ngang bến mơ Dưới bầu dầy đặc dãy sương mờ Tình cờ đứng đó hình Trinh Nữ Bất chợt cõi lòng dậy ý thơ… Dừng chân giữa ngọn, thấy say say Ngắm nghía thon thon dáng tuyệt nầy Đang nhểu giọt sầu loang bóng cỏ Rồi Nàng chầm chậm vuốt bồng mây Ô kìa! Sắc trải màu bông Tuyết Bị gió luồn ngang tốc vạt hồng Nửa lộ nửa chìm trong nhánh lụa Khiến niềm dào dạt nỗi lâng lâng! Có phải tinh khôi nầy ẩn chứa Cái gì quyện đó một niềm tin Cho hồn mộng ước chìm thu quạnh Loáng thoáng chập chờn thấy ảnh linh Mà đã lâu rồi chuỗi nắng sương Kẻ mang vương vấn, dạ buôn buồn Hình “Ai” tâm trí hằng lai vãng Cứ độ canh trường trỗi tiếng chuông Chiếc bóng thời gian mãi lạnh lùng Và Ta cũng vẫn, lắm mông lung Đêm đêm thao thức, ngày trăn trở Rỉ rả âm thầm chạnh nhớ nhung! Lởn vởn cái gì của thật xa Làm chân nằng nặng trĩu khung tà Mà không hiểu thấu, không nhìn được Chỉ biết, thôi thì cứ thoảng qua… Nàng ơi! Bên ấy luống bâng khuâng Gác tía, đìu hiu, khảy phím đàn Ta cũng giống Nàng đang phổ nhạc Cùng nhau ngóng đợi mảnh trăng vàng… 1/7/2019 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Sửa bởi Nguyễn Thành Sáng - 03/04/2021 lúc 21:49 |
|
Bài này được cám ơn bởi: | |
Bài này được cám ơn bởi: | |
![]() |
|
Nguyễn Thành Sáng ![]() Thông tin cá nhân thành viên
Gửi tin nhắn cá nhân
Tìm bài viết của thành viên
Thêm vào danh sách bạn
Thành viên cấp 9 ![]() ![]() Tham gia: 08/03/2016 Đang ở: Cần Thơ Trạng thái: Offline Point: 2628 |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() Trầm Ngâm Trầm ngâm, lặng lẽ giữa canh đêm Chốc chốc khói thơm phả ánh đèn Mảng trắng, trắng hình, phơi trước mặt Buồn buồn, nhớ nhớ gợn con tim... Bất ngờ cơn lốc tận trời xa Hù hụ lách mành vụt lướt qua Tung tốc vạt hờ, bung mấy lọn Se se, lành lạnh phả làn da Ê ê buốt buốt, dạ ngây ngây Man mác tâm tư kéo sợi dài Cảm giác đìu hiu bầu tĩnh mịch Bốn bề loáng thoáng lá thu bay Nàng ơi! Êm ả những vần thơ Ru nhẹ hồn ta, lắc vật vờ... Thương bóng con đò neo cổ độ Còn người lữ khách lạc nơi đâu? Bâng khuâng da diết biết bao nhiêu Mật ngọt, yêu đương quá đổi nhiều Nhưng cảnh trái ngang đành rẽ lối Khiến tình hoá khói loãng phiêu diêu Để ở đôi bên chuỗi bóng tàn Kẻ sầu, thao thức, tím tâm can Kẻ đau, trăn trở, niềm canh cánh Hai bóng chơi vơi một khúc đàn... Âm vang ẩn ức quyện vào nhau Xẹt dọc, xuyên ngang lấp lóe màu Chớp nhá màn khuya loang trải tới Rồi vào vườn mộng khuất chìm sâu Quỳnh ơi! Ước hẹn về quê cũ Nàng gửi đến ta tiếng của lòng Xúc động vô ngần, dâng khoé mắt Thấy thuyền lởn vởn đợi bờ sông... 2/7/2019 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) |
|
Bài này được cám ơn bởi: | |
Bài này được cám ơn bởi: | |
![]() |
Trả lời ![]() |
Trang <1 157158159 |
|
Đến diễn đàn | Tôi có thể làm gì? ![]() Bạn không thể Gửi bài mới trong diễn đàn này Bạn không thể Trả lời trong diễn đàn này Bạn không thể Xóa bài của bạn trong diễn đàn này Bạn không thể Sửa bài trong diễn đàn này Bạn không thể Tạo bình chọn trong diễn đàn này Bạn không thể Bình chọn trong diễn đàn này |